【漢語大詞典●吐曜】
<P align=center>【漢語大詞典●吐曜】<p><br>亦作“吐耀”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
發出光輝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦借指能發光的日月星。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹叡『山陽公贈冊文』:“乾精承祚,坤靈吐曜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝齊孔稚圭『爲王敬則讓司空表』:“蟬佩之暎,則左右交暉;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
龜組之華,則縱橫吐耀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·原道』:“仰觀吐曜,俯察含章,高卑定位,故兩儀既生矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐馮眞素『燈賦』:“遇曉韜暉,乘昏吐耀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]