豐碩 發表於 2013-2-18 22:13:00

【漢語大詞典●吐氣】

<P align=center>【漢語大詞典●吐氣】<p><br>
1.發出聲氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·刻意』“語仁義忠信,恭儉推讓,爲修而已矣”唐成玄英疏:“發辭吐氣,則語及仁義,用茲等法爲修身之本。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢班固『東都賦』:“咸含和而吐氣,頌曰:盛哉乎斯世!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐羅隱『讒書·序陸生東遊』:“一年,遇生於靖安里中,相其吐氣出詞,落然有正人風骨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋文彦博『過燕川渡』詩:“諸公共遊不知疲,長吟吐氣如虹蜺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.呼出氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『初刻拍案驚奇』卷五:“喘吁吁吐氣不齊,戰兢兢驚神未定。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.舒發受壓抑之氣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
發泄怨氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『梁甫吟』:“寧羞白髮照淸水,逢時吐氣思經綸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明姚士粦『見只編』卷中:“其記汙辱宮闈,至不忍讀,葢必宋人借此吐氣耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃景仁『上朱笥河先生』詩:“十年吟苦霜鬢絲,一編吐氣今其時。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孫中山『民族主義』第五講:“閩粵向多各姓械斗的事,起因多是爲這一姓對於那一姓,名分上或私人上小有淩辱侵占,便不惜犧牲無數金錢生命,求爲姓中吐氣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.散發元氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·天文訓』:“天道曰圓,地道曰方,方者主幽,圓者主明,明者,吐氣者也,是故火曰外景;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
幽者,含氣者也,是故水曰內景。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.顯現生機。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁陶弘景『與梁武帝啟』:“夫以含心之荄,實伺夾鍾吐氣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.散發煙氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢李尤『薰爐銘』:“上似蓬萊,吐氣委虵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.語音學上指送氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●吐氣】