豐碩 發表於 2013-2-18 22:11:17

【漢語大詞典●吐哺】

<P align=center>【漢語大詞典●吐哺】<p><br>
1.吐出嘴里食物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·高帝紀上』:“漢王輟飯吐哺,曰:‘豎儒幾敗乃公事!’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>顏師古注:“哺,口中所含食也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋洪邁『夷堅甲志·資州鶴』:“<何>嘗蔭大木下,望其顛紅鶴巢甚大,數雛啾啾然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>已而其母歸,方憩枝上,銜食向巢立,何生彍弩射之,中其腹。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>勢且墜,猶忍死引頸吐哺飼其子,乃墜地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.亦作“吐餔”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>極言殷勤待士。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·馬援傳』:“天下雄雌未定,公孫不吐哺走迎國士,與圖成敗,反修飾邊幅,如偶人形。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇轍『元祐七年生日謝表』:“躬周公吐餔之勞,服大禹惡酒之戒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明吾邱瑞『運甓記·諸賢渡江』:“小生輩雖無遠略,願執鞭弭,況今瑯琊王尊禮賢豪,王茂弘吐哺下士。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸葉廷琯『鷗陂漁話·黃陶庵集外詩』:“臥薪天子正焦勞,吐哺宰臣方怵惕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“吐哺握髮”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.魚名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明馮時可『雨航雜錄』卷下:“吐哺魚,名土附,以其附土而行也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>或曰:食物嚼而吐之,故名吐哺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“土附魚”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●吐哺】