【漢語大詞典●吐白】
<P align=center>【漢語大詞典●吐白】<p><br>1.呈露白色。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐常袞『晩秋集賢院即事』詩:“翻黃桐葉老,吐白桂花初。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明黃汝良『玉壺冰賦』:“夜光含輝,截脂吐白。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.陳說,宣告。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明洪璐『白知春傳』:“每歲天子將頒曆,輒先以消息吐白人間。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>世以其知春候,故名之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]