豐碩 發表於 2013-2-18 21:59:18

【漢語大詞典●吁嗟】

<P align=center>【漢語大詞典●吁嗟】<p><br>
1.歎詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示憂傷或有所感。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·卜居』:“吁嗟嘿嘿兮,誰知吾之廉貞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·謝朓<和王著作八公山詩>』:“平生仰令圖,吁嗟命不淑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注引薛君『韓詩章句』:“吁嗟,嘆辭也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳毅『感事書懷』詩:“吁嗟我與汝,滄海之一粟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.歎詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示贊美。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明黃溥『閑中今古錄』:“至今兒孫主沙漠,吁嗟趙氏何其隆!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃遵憲『紀事』詩:“吁嗟華盛頓,及今百年矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.哀歎;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
歎息。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孔子家語·執轡』:“民惡其殘虐,莫不吁嗟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王符『潛夫論·救邊』:“一人吁嗟,王道爲虧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐寒山『詩』之二○四:“世人何事可吁嗟,苦樂交煎勿底涯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『剪燈新話·秋香亭記』:“女吁嗟抑塞,不能致辭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第三五回:“那鸚哥便長歎一聲,竟大似黛玉素日吁嗟音韻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●吁嗟】