【漢語大詞典●召呼】
<P align=center>【漢語大詞典●召呼】<p><br>呼喚;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
通知;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
交代。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周禮·天官·小宰』“掌官令以徵令”漢鄭玄注:“徵令,趨走給召呼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·烏桓傳』:“大人有所召呼,則刻木爲信,雖無文字,而部衆不敢違犯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·董卓傳』:“召呼三臺尙書以下自詣卓府啟事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]