【漢語大詞典●叨忝】
<P align=center>【漢語大詞典●叨忝】<p><br>忝列;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
叨光。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『北齊書·陳元康傳』:“元康叨忝或得黃門郞,但時事未可耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『北史·辛琛傳』:“若萬一叨忝,得一方正長史,朝夕聞過,是所願也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷十一:“小生在飯店中,總是叨忝老丈的;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
就來潭府,也是一般。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]