豐碩 發表於 2013-2-18 20:32:27

【漢語大詞典●司命】

<P align=center>【漢語大詞典●司命】<p><br>
1.星名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>文昌的第四星。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·春官·大宗伯』:“以槱燎祀司中、司命、飌師、雨師。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“司命,文昌宮星。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·天官書』:“斗魁戴匡六星曰文昌宮……四曰司命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>司馬貞索隱引『春秋元包命』:“司命主老幼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.星名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三台中的上台二星。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·天文志上』:“三台……上台爲司命,主壽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.星名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>虛宿北的二星。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·天文志三』:“司命二星,在虛北,主舉過、行罰、滅不祥,又主死亡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.神名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·祭法』:“王爲群姓立七祀,曰司命……”孔穎達疏:“司命者,宮中小神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>熊氏云:非天之司命,故祭於宮中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.神名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>掌管生命的神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·至樂』:“吾使司命復生子形,爲子骨肉肌膚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·金丹』:“服之百日,肌骨強堅;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
千日,司命削去死籍,與天地相畢,日月相望。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周立波『山鄕巨變』下二十:“他的東西不容易到手,我心里運神,既然送上門來了,收了再說。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>不收,司命菩薩也要見怪的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.神名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>灶神。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孟元老『東京夢華錄·十二月』:“二十四日交年,都人至夜請僧道看經,備酒果送神,燒合家替代錢紙,帖竈馬於竈上,以酒糟塗抹竈門,謂之醉司命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.掌握命運。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦指關系命運者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『管子·國蓄』:“五穀食米,民之司命也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孫子·虛實』:“微乎微乎,至於無形;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
神乎神乎,至於無聲,故能爲敵之司命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張預注:“故敵人死生之命,皆主於我也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『李踐方大理寺丞制』:“大理寺專獄犴視刑書,我國家生人之司命也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>任非其才,爲患不細。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元高文秀『襄陽會』第二折:“馬乃將之司命,盜了馬步驟難熬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭觀應『盛世危言·商務』:“船主管輪,爲一船司命之主,任大而責重。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.主管詔令。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·揚雄<羽獵賦>』:“熒惑司命,天弧發射。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>呂向注:“司,主也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>令主天子之命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.新莽官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>主管軍事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·王莽傳中』:“置五威司命……司命司上公以下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·王莽傳中』:“內置司命軍正……誠欲以司不奉命,令軍人咸正也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●司命】