豐碩 發表於 2013-2-18 20:30:34

【漢語大詞典●司直】

<P align=center>【漢語大詞典●司直】<p><br>
1.主正人過。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦指主正人過的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·鄭風·羔裘』:“彼其之子,邦之司直。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王引之『經義述聞·毛詩上』“邦之司直”引王念孫曰:“直,謂正人之過也……是邦之司直,主正人過。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·主術訓』:“湯有司直之人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·敘傳下』:“寬饒正色,國之司直。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·殷沖傳』:“淳弟沖字希遠,位御史中丞,有司直之稱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸陳夢雷『西洋貢獅子賦』:“譬則司直立朝,姦回志折。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指丞相司直,西漢武帝時始置。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>幫助丞相檢舉不法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>東漢改屬司徒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏至元沿置,或屬廷尉,或屬大理寺,掌推按、斷刑、治獄等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明廢。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參閱『通典·職官三』、『職官七』,宋高承『事物紀原·九寺卿少·司直』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.官名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐太子官屬,相當於朝廷的侍御史。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·職官志三』:“<東宮官屬>司直掌彈劾宮僚,糾舉職事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.當値;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
値班。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳下阿蒙『斷袖篇·兵子』:“兵子夜司直通州倉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>凡司直,出入門者,必籍記之甚嚴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●司直】