【漢語大詞典●句曲】
<P align=center>【漢語大詞典●句曲】<p><br>1.彎曲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·天官書』:“其西有句曲九星。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·天文志中』:“鉤雲句曲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>周作人魯迅『<蛻龕印存>序』:“今秦璽希有,而漢印時見一二,審其文字,大都方正句曲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.山名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>在今江蘇省句容縣東南。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>相傳漢茅盈與其弟固、衷修道於此,故又稱茅山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>上有蓬壺、玉柱、華陽三洞,道家以爲十大洞天中的第八洞天。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參閱『梁書·陶弘景傳』、『雲笈七籤』卷二七。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韋夏卿『送顧況歸茅山』詩:“羨君尋句曲,白鵠是三神。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸趙翼『茅山紀遊』詩之一:“句曲古洞天,距家二百里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]