豐碩 發表於 2013-2-18 13:43:49

【漢語大詞典●古韻】

<P align=center>【漢語大詞典●古韻】<p><br>
1.指先秦漢語音韻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>東漢時鄭玄言古今音異。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北周沈重作『毛詩音義』,書佚,僅見於唐陸德明『經典釋文·詩·邶風下』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋吳棫發明葉韻之說,元戴侗、明焦竑陳第等人力辨其非。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋鄭庠辨析古韻爲六部,嗣后硏究不斷深入,分部日趨精密。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如章炳麟分古韻爲二十三部,黃侃分爲二十八部。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王力考定『詩經』時代古韻爲二十九部,『楚辭』時代爲三十部。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參閱王力『漢語音韻學』和『音韻學初步』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.泛指古漢語(上古、中古)音韻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋嚴羽『滄浪詩話·詩體』:“有今韻,有古韻。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如退之‘此日足可惜’詩,用古韻也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢泳『履園叢話·考索·古韻』:“今所用韻與『唐韻』不同,以今音葉唐詩者悞矣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>而昧於學者,以『唐韻』葉三百篇尤悞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>要知古今言語各殊,聲音遞變,漢魏以還,已不同於『詩』『騷』,況唐宋乎?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 且一方有一方之音,豈能以今韻葉古韻乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●古韻】