【漢語大詞典●古始】
<P align=center>【漢語大詞典●古始】<p><br>1.宇宙的原始或“道”的端始。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『老子』:“能知古始,是謂道紀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.遠古。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>多指唐虞時代。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周書·文帝紀下』:“性好朴素,不尙虛飾,恒以反風俗、復古始爲心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蔡絛『鐵圍山叢談』卷四:“太上皇帝即位,憲章古始,眇然追唐虞之思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]