【漢語大詞典●古初】
<P align=center>【漢語大詞典●古初】<p><br>1.太古之時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『列子·湯問』:“殷湯問於夏革曰:‘古初有物乎?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.古時;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
往昔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『賜曆日謝表』之一:“恭維皇帝陛下道邁古初,德綏方夏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋史·禮志四』:“禮官不能推明經訓,務合古初,反雷同其論以惑時主。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『辨詩』:“自王粲而降,作者抗志,欲返古初,其辭安雅,而惰弛無節者衆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]