豐碩 發表於 2013-2-18 12:41:41

【漢語大詞典●口業】

<P align=center>【漢語大詞典●口業】<p><br>
1.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>佛教以身、口、意爲三業。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>口業,指妄言、惡口、兩舌和綺語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『大慧普覺禪師語錄』卷十九:“有一種人,早晨看經念佛懺悔,晩間縱口業駡詈人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『勝相院藏經記』:“結習口業,妄言綺語,論說古今是非成敗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李贄『與周友山書』:“況於文字上添了許多口業,平生愛國憂民上又添了許多善業。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指詩文的創作。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐宋人以詩文類綺語,故相比附。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『寄題廬山舊草堂兼呈二林寺道侶』詩:“漸伏酒魔休放醉,猶殘口業未拋詩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『庚辰歲正月十二日天門冬酒熟』詩之二:“口業向詩猶小小,眼花因酒尙紛紛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.藉以爲生的產業。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淸史稿·世祖紀一』:“其令所在有司廣加招徠,給以荒田,永爲口業,六年之後,方議徵租。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●口業】