【漢語大詞典●口給】
<P align=center>【漢語大詞典●口給】<p><br>口才敏捷,能言善辯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『論語·公冶長』:“禦人以口給,屢憎於人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·突厥傳上』:“彦博既口給,引類百端,太宗遂用其計。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·霍生』:“文登霍生與嚴生少相狎,長相謔也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>口給交禦,惟恐不工。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『文學說例』:“然則縱橫近於雄辯,雖言或偭規,而口給可用。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]