豐碩 發表於 2013-2-18 12:31:47

【漢語大詞典●口敕】

<P align=center>【漢語大詞典●口敕】<p><br>
亦作“口勅”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.口宣詔敕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南齊書·垣崇祖傳』:“崇祖去後,上復遣荀伯玉口敕,以邊事受旨夜發,不得辭東宮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李綽『尙書故實』:“<河東公>鎮幷州,上問有何事第言之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>奏曰:‘臣有弟嘉祐遠牧方州,手足支離,常繫念慮。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>上因口勑張嘉祐可忻州刺史。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.帝王口頭的詔令。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·王劭傳』:“劭在著作,將二十年,專典國史,撰『隋書』八十卷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>多錄口敕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『繚綾』詩:“去年中使宣口敕,天上取樣人間織。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孟元老『東京夢華錄·十六日』:“樓上時傳口勅,特令放罪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●口敕】