豐碩 發表於 2013-2-18 12:27:23

【漢語大詞典●口宣】

<P align=center>【漢語大詞典●口宣】<p><br>
1.口頭宣布(帝王之命)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·楊駿傳』:“<后>便召中書監華廙、令何劭,口宣帝旨使作遺詔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·王起傳』:“起侍講時,或僻字疑事,令中使口宣,即以牓子對。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.一種慰勞臣下的簡短詔令。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋楊億『楊文公談苑·學士草文』:“學士之職,所草文辭,名目浸廣……土木興建曰上梁文,宣勞賜曰口宣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明徐師曾『文體明辨·口宣』:“按,口宣者,君諭臣之詞也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古者天子有命於其臣,則使使者傳言,若『春秋』內外傳所載誥告之詞是已。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>未有撰爲儷語,使人宣於其第者也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋人始爲之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修、王安石、蘇軾等人文集中的內制皆有爲皇帝所擬口宣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>謂對弟子之垂誡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●口宣】