豐碩 發表於 2013-2-18 12:16:10

【漢語大詞典●口角】

<P align=center>【漢語大詞典●口角】<p><br>
1.嘴邊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
嘴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『苦寒』詩:“濁醪沸入喉,口角如銜箝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第五六回:“徐寧聽罷,只叫那連聲的苦,從丹田底下直滾出口角來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『凰求鳳·先醋』:“你們做媒的口角,最善形容。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『鍛煉』三:“蘇太太就兩眼發直,口角抽搐,似乎想說話而又說不出。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.言語;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
口氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸張岱『陶庵夢憶·柳敬亭說書』:“柳麻子貌奇醜,然其口角波俏,眼目流利。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·詩讞』:“向避雨南郭,見題壁詩與箑頭之作,口角相類,故妄度李生,果因是而得眞盜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸采蘅子『蟲鳴漫錄』卷二:“此女口角殊咄咄逼人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●口角】