【漢語大詞典●口白】
<P align=center>【漢語大詞典●口白】<p><br>1.口頭告訴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·南匈奴傳』:“呼衍氏爲左,蘭氏、須卜氏爲右,主斷獄聽訟,當決輕重,口白單於,無文書簿領焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.道白。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭沫若『卓文君』第三景:“哼,你說的話,倒有些像在唱戲啦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>因爲唱戲的下人們說的口白,通是詩人們幻想出來的。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>你倒很有些詩人的資質啦。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]