豐碩 發表於 2013-2-18 12:01:27

【漢語大詞典●尙饗】

<P align=center>【漢語大詞典●尙饗】<p><br>
亦作“尙享”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
舊時用作祭文的結語,表示希望死者來享用祭品的意思。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『儀禮·士虞禮』:“卒辭曰:哀子某,來日某隮祔爾於爾皇祖某甫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>尙饗!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“尙,庶幾也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李翱『陵廟時日朔祭議』:“敬修時享,以申追慕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>尙享!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『祭歐陽文忠公文』:“蓋上以爲天下慟,而下以哭其私,嗚呼哀哉,尙享!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸方苞『祭王昆繩文』:“行與心違,蹉跎竟老;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
遺書在篋,其半惟草。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>臨風灑泣,氣盡心孤;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
子止於此,況於吾徒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>嗚呼哀哉,尙饗!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>


頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●尙饗】