豐碩 發表於 2013-2-18 11:55:29

【漢語大詞典●尙羊】

<P align=center>【漢語大詞典●尙羊】<p><br>
亦作“尙佯”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“尙陽”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.閑遊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
悠閑地步行徘徊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·賈誼<惜誓>』:“臨中國之衆人兮,託回飇乎尙羊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王逸注:“尙羊,遊戲也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·覽冥訓』:“邅回蒙氾之渚,尙佯冀州之際。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢黃香『九宮賦』:“聊優遊以尙陽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·陽固傳』:“陵江湖之駭浪兮,昇醫閭之尙羊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.引申爲娛目遊心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『宋主事畫像贊』:“詩書絃誦,優遊尙羊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●尙羊】