【漢語大詞典●尙古】
<P align=center>【漢語大詞典●尙古】<p><br>1.上古。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·十二諸侯年表序』:“呂不韋者,秦莊襄王相,亦上觀尙古,刪拾『春秋』,集六國時事,以爲八覽、六論、十二紀,爲『呂氏春秋』。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.崇尙古制,推崇古道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·文藝傳中·蕭穎士』:“穎士數稱班彪、皇甫謐……能尙古。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]