豐碩 發表於 2013-2-18 11:50:50

【漢語大詞典●尙父】

<P align=center>【漢語大詞典●尙父】<p><br>
亦作“尙甫”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.指周呂望。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>意爲可尊敬的父輩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·大明』:“維師尙父,時維鷹揚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>毛傳:“尙父,可尙可父。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“尙父,呂望也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>尊稱焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一說爲呂望之字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬瑞辰通釋:“‘父’與‘甫’同。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>甫爲男子美稱,尙父其字也,猶山甫、孔父之屬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『藝文類聚』卷二八引漢班彪『遊居賦』:“想尙甫之威虞,號蒼兕而明誓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋張元幹『滿庭芳』詞:“比渭濱甲子,尙父難兄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐孫華『磻溪』詩:“尙父精神老更遒,一竿唾手取神州。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.后世用以尊禮大臣的稱號。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·董卓傳』:“卓至西京,爲太師,號曰尙父。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·郭子儀傳』:“德宗嗣位,詔還朝,攝塚宰,充山陵使,賜號‘尙父’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·宦者傳下·李輔國』:“帝矍然欲翦除,而憚其握兵,因尊爲尙父。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國演義』第八回:“<卓>自此愈加驕橫,自號爲‘尙父’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●尙父】