豐碩 發表於 2013-2-18 11:26:32

【漢語大詞典●少康】

<P align=center>【漢語大詞典●少康】<p><br>
夏代中興之主,帝相之子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>寒浞使子澆殺相篡位。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>相后緡方娠,逃歸有仍,生少康。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>少康長大,逃奔有虞,虞君妻以二女。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>夏舊臣靡收集夏朝舊部,滅浞而立少康。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>少康又滅澆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見『左傳·襄公四年』、『哀公元年』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·離騷』:“及少康之未家兮,留有有虞之二姚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后用爲王太子復仇的典故。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王錫『長平莊歌』:“藐孤暗遣出宮門,深望少康能雪恥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●少康】