【漢語大詞典●少時】
<P align=center>【漢語大詞典●少時】<p><br>年輕時;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
年幼時。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·管晏列傳』:“管仲夷吾者,潁上人也,少時常與鮑叔牙遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『孔子家語·致思』:“吾少時好學。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·葛巾』:“此桑姥,妾少時受其露覆,故不與婢輩同。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]