【漢語大詞典●少俊】
<P align=center>【漢語大詞典●少俊】<p><br>亦作“少雋”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
少年英俊。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>五代王定保『唐摭言·慈恩寺題名遊賞賦詠雜記』:“緣初獲美名,實皆少雋;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
既遇春節,難阻良遊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋趙彦衛『云麓漫鈔』卷十:“<郭知運>臨安人,登科,以少俊選爲孫壻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明歸有光『上萬侍郞書』:“今之時,獨貴少俊耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]