豐碩 發表於 2013-2-18 10:49:16

【漢語大詞典●小辯】

<P align=center>【漢語大詞典●小辯】<p><br>
亦作“小辨”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.辯說瑣碎小事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·非相』:“小辯不如見端,見端不如見本分。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>小辯而察,見端而明,本分而理。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊倞注:“小辯謂辯說小事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『語錄』:“予不敢菲薄,采其小辯可也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶巧言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『群書治要』卷四四引漢桓譚『新論』:“覽諸邪背叛之臣,皆小辨貪饕之人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·張載傳』:“況夫庸庸之徒,少有不得志者,則自以爲枉伏。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>莫不飾小辯、立小善以偶時,結朋黨、聚虛譽以驅俗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.猶小說,指細碎瑣語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉知幾『史通·采撰』:“晉世雜書,諒非一族,若『語林』、『世說』、『幽明錄』、『搜神記』之徒,其所載或詼諧小辯,或神鬼怪物。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●小辯】