【漢語大詞典●小賤】
<P align=center>【漢語大詞典●小賤】<p><br>微賤;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
低賤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·秦始皇本紀』:“今高素小賤,陛下幸稱舉,令在上位,管中事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>此指出身微賤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·量知』:“御史之遇文書,不失分銖;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
有司之陳籩豆,不誤行伍,其巧習者,亦先學之,人不貴者也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>小賤之能,非尊大之職也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>此指技能低賤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]