【漢語大詞典●小疵】
<P align=center>【漢語大詞典●小疵】<p><br>1.小過失;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
小缺點。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『易·繫辭上』:“悔吝者,言乎其小疵也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·平帝紀』:“不以小疵妨大材。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『讀荀』:“荀與揚大醇而小疵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·汪文輝傳』:“今或搜抉小疵,指爲大蠹,極言醜詆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.小嫌隙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·索虜傳』:“不圖彼朝計疆埸之小疵,不相關移,竊興師旅,亡我賓屬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]