豐碩 發表於 2013-2-16 17:27:02

【漢語大詞典●小姐】

<P align=center>【漢語大詞典●小姐】<p><br>
1.宋時稱樂戶、妓女等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>至淸代仍有此稱呼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋洪邁『夷堅己志·傅九林小姐』:“<傅九>好狎遊,常爲倡家營辦生業,遂與散樂林小姐綢繆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸趙翼『陔餘叢考·小姐』:“今南方搢紳家女多稱小姐,在宋時則閨閣女稱小娘子,而小姐乃賤者之稱耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸梁章钜『稱謂錄·倡』:“『夷堅志』:傅九與散樂小姐約竊逃不得。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此以小姐稱樂戶也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>按『履園叢話』,吳門稱妓女曰小姐。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>形之筆墨,或稱校書,或稱錄事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>有吳興書客錢景開者,常在虎邱開書鋪,能詩,尤好狹邪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>花街柳巷每經其品題甲乙,多有贈句。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>袁簡齋先生每邀景開爲狎友,命之曰小姐班頭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參閱淸平步靑『霞外攟屑·釋諺·小姐』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.稱縉紳仕宦家靑少年女子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元王實甫『西廂記』第一本楔子:“只生得箇小姐,小字鶯鶯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第二回:“二小姐乃是赦老爺姨娘所出,名迎春。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三小姐政老爺庶出,名探春。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>四小姐乃寧府珍爺的胞妹,名惜春。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『家』十八:“‘眞不愧爲一位千金小姐。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>覺慧冷笑地贊了一句。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.泛稱未婚女子,今在社交等場合中仍沿用之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.稱妻子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>猶夫人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明賈仲名『金安壽』第一折:“俺小姐夾谷人氏,童家女兒,小字嬌蘭,娶爲妻室,十年光景,甚是綢繆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●小姐】