【漢語大詞典●小沙彌】
<P align=center>【漢語大詞典●小沙彌】<p><br>小和尙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·言語』:“范寧作豫章,八日請佛有板。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>衆僧疑,或欲作答。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>有小沙彌在坐末,曰:‘世尊默然,則爲許可。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>衆從其議。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『古今小說·梁武帝累修歸極樂』:“小沙彌把庭中的草去盡了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第四回:“原來這門子本是葫蘆廟裏一個小沙彌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]