【漢語大詞典●小杜】
<P align=center>【漢語大詞典●小杜】<p><br>1.稱漢杜延年。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>延年,杜周子,亦明法律,持刑以寬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『授蔡法度廷尉制』:“漢代律書,出乎小杜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.稱唐杜牧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·杜牧傳』:“牧於詩,情致豪邁,人號爲‘小杜’,以別杜甫云。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽『霅上』詩:“小杜有靈應羨我,今爲閑客此閑行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸孔尙任『紅橋』詩:“可惜同遊無小杜,撲襟絲雨總銷魂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郁達夫『自題<乙卯集>』詩之一:“枉拋心力著書成,贏得淸狂小杜名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]