豐碩 發表於 2013-2-16 16:28:52

【漢語大詞典●小可】

<P align=center>【漢語大詞典●小可】<p><br>
1.猶稍好,尙可。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉王羲之『與人書』:“頃猶小差,欲極遊目之娛,而吏卒守之,可歎耳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>東陽花果似小可,何日得卿諸人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶小小。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>引申而爲細小、低微、尋常、輕易等意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范仲淹『讓觀察使第一表』:“今賊界沿邊小可首領,幷僞署觀察使之名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第二六回:“就是遊遍海角天涯,轉透三十六天,亦是小可。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周立波『民兵』:“別的都猶是小可,只怕婚姻上會發生一點子阻礙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.疾病稍愈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉王羲之『與人書』:“吾小可,當自力蕪湖迎汝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『醒世恒言·勘皮靴單證二郞神』:“氏兒不幸,惹下一天愁署緒,臥病兩月,才得小可。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.自稱謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元楊顯之『瀟湘雨』第四折:“小可是臨江驛的驛丞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第四一回:“小可不才,自幼學吏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孽海花』第九回:“只好待小可探探口氣,明日再行奉覆罷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>梁斌『播火記』第一卷十二:“小可年幼,還沒拜見過老前輩們。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●小可】