【漢語大詞典●就道】
<P align=center>【漢語大詞典●就道】<p><br>上路;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
動身。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·皇甫規傳』:“明詔不以臣愚駑,急使軍就道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李賢注:“就猶上也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『乞祠祿劄子』:“及天氣尙涼,早得就道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王韜『淞濱瑣話·徐麟士』:“攜劍囊書,束裝就道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>廖承志『致蔣經國先生信』:“人到高年,愈加懷舊,如弟方便,余當束裝就道,前往台北探望,幷面聆諸長輩教益。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]