【漢語大詞典●尪頓】
<P align=center>【漢語大詞典●尪頓】<p><br>亦作“尩頓”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“尫頓”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.衰病困頓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·魏志·管寧傳』:“詔書問靑州刺史程喜:‘寧爲守節高乎,審老疾尩頓邪?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指衰病困頓之身。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·范曄傳』:“輒督厲尫頓,死而後已。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]