【漢語大詞典●尪陋】
<P align=center>【漢語大詞典●尪陋】<p><br>亦作“尩陋”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“尫陋”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
瘦弱丑陋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·山濤傳』:“<允濤>幷少尩病,形甚短小,而聰敏過人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>武帝聞而欲見之,濤不敢辭,以問於允,允自以尩陋,不肯行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐陸龜蒙『幽居賦』:“況復支離壹鬱,尫陋蹇吃,才甚微而寡文,體素羸而多疾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明李業嗣『集世說』詩:“入座無面顔,尫陋希言語。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]