【漢語大詞典●奮厲】
<P align=center>【漢語大詞典●奮厲】<p><br>1.激勵;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
振奮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·第五倫傳』:“有賊,輒奮厲其衆,引彊持滿以拒之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·苟晞傳』:“自奉明詔,三軍奮厲,卷甲長驅,次於倉垣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『都官員外郞胥君墓志銘』:“君少孤,能自奮厲,力學問,工爲文章。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『駁康有爲論革命書』:“奮厲朝氣,內量資望,外審時勢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.激憤貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·房陵王勇傳』:“太子奉詔,乃作色奮厲,骨肉飛騰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]