【漢語大詞典●奮衣】
<P align=center>【漢語大詞典●奮衣】<p><br>1.振衣去塵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·曲禮上』:“奮衣由右上,取貳綏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“奮,振去塵也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.將身上的衣服抖伸,表示遠行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉適『送林退思四川分司茶馬幹官』詩:“感子奮衣去,客猛意自輕;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
笑我老何怯,萬里今橫行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋洪邁『夷堅丁志·田道人』:“辛卯歲,以庵與楊和王之孫,奮衣出山,不言所向。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.猶拂袖。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>表示氣憤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·規箴』:“陳元方遭父喪,哭泣哀慟,軀體骨立。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其母湣之,竊以錦被蒙上。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭林宗弔而見之,謂曰:‘卿海內之儁才,四方是則,如何當喪,錦被蒙上……吾不取也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>奮衣而去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]