【漢語大詞典●奪却】
<P align=center>【漢語大詞典●奪却】<p><br>亦作“奪却”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
奪去;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
占去。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐封演『封氏聞見記·銓曹』:“醞署丞等三官,皆流外之職,已被士人奪却。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>五代和凝『解紅』詞:“兩箇瑤池小仙子,此時奪却『柘枝』名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋朱熹『答呂子約書』:“年來覺得日前爲學,不得要領,自做身主不起,反爲文字奪却精神。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]