【漢語大詞典●奧旨】
<P align=center>【漢語大詞典●奧旨】<p><br>奧義;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
要旨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王勃『續書序』:“爰考衆籍,共參奧旨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋沈作喆『寓簡』卷一:“此意恐是聖人千載不傳之奧旨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明宋濂『日損齋筆記原序』:“凡經史奧旨,昧者顯之,譌者訂之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>劉師培『文說』:“屈宋繼興,爰創賦體,擷六藝之精英,括九流之奧旨,信夫騈體之先聲,文章之極則矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]