豐碩 發表於 2013-2-16 14:03:09

【漢語大詞典●奧主】

<P align=center>【漢語大詞典●奧主】<p><br>
1.國內之主。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指君主。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·昭公十三年』:“共有寵子,國有奧主,無施於民,無援於外。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“奧是內之義。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝陳徐陵『爲貞陽侯與陳司空書』:“今者殷憂未已,禍難相尋,宗社無依,奧主宜立。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.深沉明睿之主。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·陸機<五等諸侯論>』:“上非奧主,下皆市人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>呂延濟注:“奧,深也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言非深沉知人之主也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.主謀者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·袁豹傳』:“梁益人士,咸明王化,雖驅迫一時,本非奧主。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.靠山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>五代王定保『唐摭言·慈恩寺題名遊賞賦詠雜記』:“晝以卿爲奧主,隨駕至洛下,攜同年數人,醉於梁祖私第,因折牡丹十許朵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋文天祥『己未上皇帝書』:“彼其依憑陛下恩寵,以爲姦人奧主,故顛倒宇宙,濁亂世界,而得以無忌憚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●奧主】