【漢語大詞典●爽發】
<P align=center>【漢語大詞典●爽發】<p><br>煥發。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南史·宋紀中』:“<孝武帝>少機穎,神明爽發,讀書七行俱下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『梁書·張纘傳』:“眉目疏朗,神采爽發。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]