【漢語大詞典●爽言】
<P align=center>【漢語大詞典●爽言】<p><br>1.差謬之言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·敘傳上』:“周賈盪而貢憤兮,齊死生與禍福;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
抗爽言以矯情兮,信畏犧而忌鵩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>顏師古注:“抗,舉也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>爽,差也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂二人雖舉言齊死生,壹禍福,而心實不然,是差謬也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁沈約『郊居賦』:“匪爽言以自姱,冀神方之可請。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.違背諾言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝陳徐陵『爲貞陽侯答王太尉書』:“若公之忠節,上感蒼旻,群帥同謀,必匪攜貳,則齊師返旆,義不陵江;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
如致爽言,誓以無克。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]