【漢語大詞典●奄忽】
<P align=center>【漢語大詞典●奄忽】<p><br>1.疾速,倏忽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『韓詩外傳』卷十一:“奄忽龍變,仁義沈浮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·劉仁軌傳』:“奄忽長逝,銜恨九泉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明歸有光『寒花葬志』:“回思是時,奄忽便已十年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指死亡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·趙岐傳』:“臥蓐七年,自慮奄忽,乃爲遺令勑兄子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北齊顏之推『顏氏家訓·終制』:“今年老疾侵,儻然奄忽,豈求備禮乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『與魯直書』之二:“獨元老奄忽,爲之流涕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]