【漢語大詞典●奄寺】
<P align=center>【漢語大詞典●奄寺】<p><br>指宦官。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>古稱閹人、寺人,后稱宦官、太監。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·陸昆傳』:“陛下嗣位以來,天下顒然望治。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>乃未幾,寵倖奄寺,顛覆典刑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸葉廷琯『吹網錄·立忠王璵爲太子』:“似肅宗之得爲太子,全賴奄寺一言而成。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>章炳麟『訄書·通法』:“奄寺周而有之,至漢轉盛,江左晉宋,幾絶而不能瀸盡也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]