豐碩 發表於 2013-2-16 11:25:53

【漢語大詞典●奔逸】

<P align=center>【漢語大詞典●奔逸】<p><br>
亦作“奔軼”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.快跑,迅速前進。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『曹溪大鑑禪師碑』:“生而性善,在物而具,荒流奔軼,乃萬其趣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致蔣抑卮』:“所授有物理、化學、解剖、組織、獨乙種種學,皆奔逸至迅,莫暇應接。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂奔向,直向。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>章炳麟『訄書·尊史』:“獨『世本』有『作篇』,所道者不封於姬氏,奔軼泰古,上窮無始矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“奔逸絶塵”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.奔放,縱逸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉傅玄『七謨序』:“若『七依』之卓轢一致,『七辨』之纏緜精巧,『七啟』之奔逸壯麗,『七釋』之精密閑理,亦近代之所希也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明李贄『答周友山』:“獨余不知何說,專以良友爲生……明知不可必得,而神思奔逸,不可得而制也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●奔逸】