【漢語大詞典●奔奏】
<P align=center>【漢語大詞典●奔奏】<p><br>奔走傳喩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·大雅·緜』:“予曰有奔奏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>毛傳:“喩德宣譽曰奔奏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一說,使人趨附。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“奔奏,使人歸趨之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“奏,如字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>本亦作走。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“奔走者,此臣能曉喩天下之人以王德,宣揚王之聲譽使人知,令天下皆奔走而歸趍之,故曰奔走也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參閱馬瑞辰通釋。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]