【漢語大詞典●奉餉】
<P align=center>【漢語大詞典●奉餉】<p><br>1.俸餉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>奉,通“俸”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢荀悅『漢紀·武帝紀一』:“臣聞越卒不下數十萬人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>所以入者五倍,乃足挽車。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>奉餉不在其中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.饋贈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『龍尾硯歌』引:“奉議郞方君彦德,有龍尾大硯,奇甚,謂余若能作詩少解前語者,當奉餉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]