【漢語大詞典●夷粹】
<P align=center>【漢語大詞典●夷粹】<p><br>平和純正。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋劉義慶『世說新語·尤悔』:“夫以水性沈柔,入隘奔激。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>方之人情,固知迫隘之地,無得保其夷粹。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·沈傳師傳』:“傳師性夷粹無競,更二鎮十年,無書賄入權家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『<持老語錄>序』:“夷粹眞率,眞山林間人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明李贄『初潭集·師友·論人』:“子敬淸立,故多人爲;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
謝公夷粹,豈皆自然!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]