【漢語大詞典●夷槃】
<P align=center>【漢語大詞典●夷槃】<p><br>亦作“夷盤”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
盛冰冰屍用的大盤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『周禮·天官·淩人』:“大喪,共夷槃冰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄注:“夷之言屍也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>實冰於夷槃中,置之屍牀之下,所以寒屍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>屍之槃曰夷槃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·喪大記』:“大夫設夷盤,造冰焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“盤,本又作槃。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]